CONSTELLATION

CONSTELLATION
CONSTELLATION
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

Constellation

A. A constellation is a group of stars which when viewed collectively appear to have a physical proximity’ in the sky. Constellation boundaries and definitions as used today in Western culture, and as defined by the International Astronomical Union (IAU), were formalised in 1930 by Eugene Delporte. There are 88 official constellations as recognised by the IAU, those visible in the northern hemisphere being based upon those established by the ancient Greeks, The constellations of the southern hemisphere – since invisible to the Greeks due to geographical location – were not defined until later in the early modem era.

B. Arguably, the twelve constellations through which the sun passes – as used to represent the signs of the zodiac to define birth characteristics – are the most culturally significant and well known of those established by the ancient Greeks. Cultural differences in Interpretation and definition of star constellations mainly relate to these zodiac interpretations, Chinese constellations, for example, which are different to those defined in the western world due to the independent development of ancient Chinese astronomy, includes 28 ‘Xiu’ or ‘mansions’ instead of the 12 western zodiac counterparts. In Hindu/Vedic astronomy, in which constellations are known as ‘rashis’, 12 rashi corresponding directly to the twelve western star signs are acknowledged; these are however, divided again into 27 ‘Nakshatras’ or ’lunar houses’. Many cultures have an intricate mythology behind the stars and their constellations. In Greek mythology, for example Pegasus, the winged horse, is said to have sprung from the decapitated head of Medusa, and later was used by the God King Zeus to carry thunder and lightning to Earth, before being put into a constellation.

C. In Western astronomy, all modern constellation names derive from Latin, some stars within the constellations are named using the genitive form of the Latin word by using the usual rules of Latin grammar. For example the zodiac sign for the Fish constellation Pisces relates to Piscium. In addition, all constellation names have a standard three-letter abbreviation as assigned by the IAU, under which, for example, Pisces becomes PSC.

D.Some star patterns often wrongly considered constellations by laymen are actually ‘asterisms’ – a group of stars that appear to form patterns in the sky -and are not in fact one of the 88 officially divided areas truly defined as a constellation. A famous example of an asterism oft mistaken for a constellation is the Big Dipper’ (as it is termed in North America) or the ‘Plough’ as it is known in the UK. In astronomical terms, this famous star formation is in fact considered only part of the larger constellation known as Ursa Major.

E. In order to identify the position of stars relative to the Earth, there are a number of different celestial coordinate systems that cart provide a detailed reference point in space. There are many different systems, all of which are largely similar with the exception of a difference in the position of the fundamental plane – the division between northern and southern hemispheres. The five most common celestial systems are the Horizontal system, the Equatorial system, the Ecliptical system, the Galactic system and the Supergalactic system.

F. The launch of the Hubble space telescope in April 1990 changed the way that astronomers saw the universe, providing detailed digital images of constellations, planets and gas- clouds that had never been seen before. Compared to ground-based telescopes, Hubble is not particularly large. With a primary mirror diameter of 2.4 meters (94.5 inches). Hubble would be considered a medium-size telescope on the ground. However, the combination of its precision optics, state-of-the-art instrumentation, and unprecedented pointing stability and control, allows Hubble to more than make up for its lack of size, giving it a range of well over 12 billion light years.

G.

...

Chòm sao

A. Chòm sao là một nhóm các ngôi sao có vẻ ở gần nhau khi cùng được quan sát trên bầu trời. Các định nghĩa và ranh giới chòm sao được sử dụng ngày nay trong văn hóa phương Tây và được xác định bởi Liên minh Thiên văn Quốc tế (IAU), được chính thức hóa vào năm 1930 bởi Eugene Delporte. Có 88 chòm sao chính thức được IAU công nhận, với những chòm sao có thể nhìn thấy ở bán cầu bắc dựa trên những chòm sao được thiết lập bởi người Hy Lạp cổ đại. Các chòm sao ở bán cầu nam – vì không thể được người Hy Lạp quan sát do vị trí địa lý – không được xác định cho đến sau này trong đầu kỷ nguyên hiện đại.

B. Có thể cho rằng, mười hai chòm sao mà mặt trời đi qua và được dùng để đại diện cho các cung hoàng đạo xác định các đặc điểm bẩm sinh, là những chòm sao có ý nghĩa văn hóa và nổi tiếng nhất trong số những chòm sao được người Hy Lạp cổ đại thiết lập. Sự khác biệt về văn hóa trong cách diễn giải và định nghĩa các chòm sao chủ yếu liên quan đến các cách giải thích cung hoàng đạo này. Ví dụ như các chòm sao Trung Quốc có cách diễn giải khác với phương Tây do sự phát triển độc lập của thiên văn học Trung Quốc cổ đại, bao gồm 28 “Xiu” hoặc “mansions (cung)” thay vì 12 cung hoàng đạo phương tây. Trong thiên văn học Hindu / Vệ Đà, các chòm sao được gọi là ‘rashis’, có 12 rashi tương ứng trực tiếp với mười hai biểu tượng chòm sao phương Tây được thừa nhận; Tuy nhiên, chúng lại được chia thành 27 “Nakshatras” hoặc “lunar houses (ngôi nhà mặt trăng)“. Nhiều nền văn hóa chưa đựng thần thoại phức tạp đằng sau các vì sao và các chòm sao. Ví dụ như thiên mã Pegasus trong thần thoại Hy Lạp được cho là được sinh ra từ cái đầu bị chặt của Medusa, và sau đó được Zeus – vua của các vị thần sử dụng để mang sấm sét đến Trái đất, và sau đó được đưa vào một chòm sao.

C. Trong thiên văn học phương Tây, tên của tất cả chòm sao hiện đại đều bắt nguồn từ tiếng Latinh, một số ngôi sao trong các chòm sao được đặt tên bằng cách sử dụng thể sở hữu của từ vựng Latinh bằng cách sử dụng các quy tắc thường thấy của ngữ pháp Latinh. Ví dụ, biểu tượng hoàng đạo cho chòm sao Song ngư (Pisces) có liên hệ đến từ Piscium. Ngoài ra, tên của tất cả các chòm sao đều có ba chữ cái viết tắt tiêu chuẩn theo chỉ định của IAU, ví dụ, theo đó, Song Ngư Pisces trở thành PSC.

D. Một số nhóm các ngôi sao thường bị dân không chuyên tưởng nhầm là chòm sao, thực tế chỉ là “asterisms (khoảnh sao)” – một nhóm các ngôi sao xếp thành một mô hình trên bầu trời – và trên thực tế không phải là một trong 88 khu vực được phân chia chính thức được xác định là một chòm sao thực sự. Một ví dụ nổi tiếng về khoảnh sao bị nhầm lẫn với một chòm sao là Bắc Đẩu (vì được đặt tên tại Bắc Mỹ), hay còn gọi là “Cái cày” ở Vương quốc Anh. Về mặt thiên văn học, bố trí của các ngôi sao nổi tiếng này trên thực tế chỉ được coi là một phần của chòm sao lớn hơn tên là Ursa Major.

E. Để xác định vị trí của các ngôi sao so với Trái đất, có một số hệ tọa độ thiên thể khác nhau cung cấp điểm tham chiếu chi tiết trong không gian. Có nhiều hệ tọa độ khác nhau, tất cả đều tương tự nhau, ngoại trừ sự khác biệt về vị trí của mặt phẳng cơ bản – sự phân chia giữa bán cầu Bắc và Nam. Năm hệ thống thiên thể phổ biến nhất là Hệ thống nằm ngang, Hệ thống Xích đạo, Hệ thống Hoàng đạo, Hệ thống Thiên hà và Hệ thống Siêu thiên hà.

F. Kính viễn vọng không gian Hubble được phóng vào tháng 4 năm 1990 đã thay đổi cách các nhà thiên văn nhìn nhận vũ trụ, và đã cung cấp những hình ảnh kỹ thuật số chi tiết về các chòm sao, hành tinh và các đám mây khí chưa từng được nhìn thấy trước đây. So với kính thiên văn trên mặt đất, Hubble không lớn lắm. Với đường kính gương chính là 2,4 mét (94,5 inch), Hubble chỉ được xem là một kính thiên văn cỡ trung bình trên mặt đất. Tuy nhiên, sự kết hợp giữa công nghệ quang học chuẩn xác, thiết bị đo đạc hiện đại và khả năng kiểm soát và giữ ổn định chưa từng có, cho phép Hubble bù đắp sự thiếu hụt về kích thước, mang lại phạm vi hoạt động rộng đến hơn 12 tỷ năm ánh sáng.

G. Vị trí của kính thiên

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)