Just relax …

Just relax ...
Just relax …
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

Just relax …

A         Hypnosis is an intriguing and fascinating process. A trance-like mental state is induced in one person by another, who appears to have the power to command that person to obey instructions without question. Hypnotic experiences were described by the ancient Egyptians and Greeks, whilst references to deep sleep and anaesthesia have been found in the Bible and in the Jewish Talmud. In the mid-1700s, Franz Mesmer, an Austrian physician, developed his theory of ‘animal magnestism’, which was the belief that the cause of disease was the ‘improper distribution of invisible magnetic fluids’. Mesmer used water tubs and magnetic wands to direct these supposed fluids to his patients. In 1784, a French commission studied Mesmer’s claims, and concluded that these ‘cures’ were only imagined by the patients. However, people continued to believe in this process of ‘mesmerism’ and it was soon realised that successful results could be achieved, but without the need for magnets and water.

B         The term hypnotism was first used by James Braid, a British physician who studied suggestion and hypnosis in the mid-1800s. He demonstrated that hypnosis differed from sleep, that it was a physiological response and not the result of secret powers. During this same period, James Esdaile, a Scottish doctor working in India, used hypnotism instead of anaesthetic in over 200 major surgical operations, including leg amputations. Later that century, a French neurologist, Jean Charcot, successfully experimented with hypnosis in his clinic for nervous disorders.

C        Since then, scientists have shown that the state of hypnosis is a natural human behaviour, which can affect psychological, social and/or physical experiences. The effects of hypnotism depend on the ability, willingness and motivation of the person being hypnotised. Although hypnosis has been compared to dreaming and sleepwalking, it is not actually related to sleep. It involves a more active and intense mental concentration of the person being hypnotised. Hypnotised people can talk, write, and walk about and they are usually fully aware of what is being said and done.

D          There are various techniques used to induce hypnosis. The best-known is a series of simple suggestions repeated continuously in the same tone of voice. The subject is instructed to focus their attention on an object or fixed point, while being told to relax, breathe deeply, and allow the eyelids to grow heavy and close. As the person responds, their state of attention changes, and this altered state often leads to other changes. For example, the person may experience different levels of awareness, consciousness, imagination, memory and reasoning or become more responsive to suggestions. Additional phenomena may be produced or eliminated such as blushing, sweating, paralysis, muscle tension or anaesthesia. Although these changes can occur with hypnosis, none of these experiences is unique to it. People who are very responsive to hypnosis are also more responsive to Suggestions when they are not hypnotised. This responsiveness increases during hypnotism. This explains why hypnosis takes only a few seconds for some, whilst other people cannot be easily hypnotised,

          It is a common misunderstanding that hypnotists are able to force people to perform criminal or any other acts against their will. In fact, subjects can resist suggestions, and they retain their ability to distinguish right from wrong. This misunderstanding is often the result of public performances where subjects perform ridiculous or highly embarrassing actions at the command of the hypnotist. These people are usually instructed not to recall their behaviour after re-emerging from the hypnotic state, so it appears that they were powerless while hypnotised. The point to remember, however, is that these individuals chose to participate, and the success; of hypnotism depends on the willingness of a person to be

...

Thư giãn đi …

A        Thôi miên là một quá trình hấp dẫn và lôi cuốn. Một trạng thái tinh thần giống như hôn mê được tạo ra ở người này bởi người khác, người này dường như có quyền ra lệnh cho người kia tuân theo các chỉ dẫn mà không cần thắc mắc. Kinh nghiệm thôi miên được người Ai Cập và Hy Lạp cổ đại mô tả, trong khi các đề cập đến giấc ngủ sâu và gây mê đã được tìm thấy trong Kinh thánh và trong Talmud của người Do Thái. Vào giữa những năm 1700, Franz Mesmer, một bác sĩ người Áo, đã phát triển lý thuyết về ‘từ trường động vật’, với niềm tin rằng nguyên nhân gây bệnh là do ‘sự phân bố không đúng cách của các dung dịch từ vô hình’. Mesmer đã sử dụng các chậu nước và que từ để dẫn dung dịch giả thiết này cho bệnh nhân của mình. Năm 1784, một ủy ban của Pháp đã nghiên cứu những tuyên bố của Mesmer và kết luận rằng những cách chữa trị này chỉ do bệnh nhân tưởng tượng ra. Tuy nhiên, mọi người vẫn tiếp tục tin vào quá trình ‘mê hoặc’ này và người ta sớm nhận ra rằng có thể đạt được kết quả thành công mà không cần đến nam châm và nước.

B         Thuật ngữ thôi miên lần đầu tiên được sử dụng bởi James Braid, một bác sĩ người Anh, người đã nghiên cứu về ám thị và thôi miên vào giữa những năm 1800. Ông đã chứng minh rằng thôi miên khác với giấc ngủ, đó là một phản ứng sinh lý học chứ không phải kết quả của những quyền năng bí mật. Trong cùng khoảng thời gian này, James Esdaile, một bác sĩ người Scotland làm việc tại Ấn Độ, đã sử dụng thuật thôi miên thay vì gây mê trong hơn 200 ca phẫu thuật lớn, bao gồm cả cắt cụt chân. Cuối thế kỷ đó, một nhà thần kinh học người Pháp, Jean Charcot, đã thử nghiệm thành công phương pháp thôi miên tại phòng khám của ông cho chứng rối loạn thần kinh.

C          Từ đó, các nhà khoa học chỉ ra rằng trạng thái thôi miên là một hành vi tự nhiên của con người, có thể ảnh hưởng đến các trải nghiệm tâm lý, xã hội và / hoặc thể chất. Tác dụng của thôi miên phụ thuộc vào khả năng, sự tự nguyện và động cơ của người bị thôi miên. Mặc dù thôi miên đã được so sánh với mơ và mộng du, nhưng nó không thực sự liên quan đến giấc ngủ. Nó liên quan đến sự tập trung tinh thần tích cực và mạnh mẽ hơn của người bị thôi miên. Những người bị thôi miên có thể nói, viết và đi lại và họ thường hoàn toàn nhận thức được những gì đang được nói và làm. 

D          Có nhiều kỹ thuật khác nhau được sử dụng để gây thôi miên. Nổi tiếng nhất là một loạt các ám thị đơn giản được lặp lại liên tục với cùng một giọng nói. Đối tượng được hướng dẫn tập trung sự chú ý của họ vào một đối tượng hoặc một điểm cố định, đồng thời được yêu cầu thư giãn, hít thở sâu và để mi mắt nặng dần và khép lại. Khi người đó phản ứng, trạng thái chú ý của họ thay đổi và trạng thái bị thay đổi này thường dẫn đến những thay đổi khác. Ví dụ, người đó có thể trải qua các cấp độ nhận thức, ý thức, trí tưởng tượng, trí nhớ và suy nghĩ khác nhau hoặc trở nên phản ứng nhanh hơn với các ám thị. Các hiện tượng khác có thể có hoặc được loại bỏ như đỏ mặt, đổ mồ hôi, tê liệt, căng cơ hoặc mất cảm giác. Mặc dù những thay đổi này có thể xảy ra với thôi miên, nhưng không có trải nghiệm nào trong số này là duy nhất. Những người rất nhạy cảm với thôi miên cũng phản ứng nhanh hơn với các ám thị khi họ không bị thôi miên. Tình trạng dễ bị điều khiển này tăng lên trong quá trình thôi miên. Điều này giải thích tại sao thôi miên chỉ mất vài giây đối với một số người, trong khi những người khác lại không dễ dàng bị thôi miên,

E          Có một sự hiểu lầm phổ biến rằng các nhà thôi miên có thể buộc mọi người thực hiện hành vi phạm tội hoặc bất kỳ hành vi nào khác trái với ý muốn của họ. Trên thực tế, các đối tượng có thể kháng cự lại các ám thị, và họ vẫn giữ được khả năng phân biệt đúng sai. Sự hiểu lầm này thường là kết quả của các buổi biểu diễn nơi công cộng, nơi các đối tượng thực hiện các hành động lố bịch hoặc rất đáng xấu hổ theo lệnh của người thôi miên. Những người này thường được hướng dẫn không nhớ lại hành vi của họ sau khi thoát khỏi

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)