The Research for Intelligence

The Research for Intelligence
The Research for Intelligence
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

The Research for Intelligence

A          In Robert Plomin’s line of work, patience is essential. Plomin, a behavioral geneticist at the Institute of Psychiatry in London, wants to understand the nature of intelligence. As part of his research, he has been watching thousands of children grow up. Plomin asks the children questions such as “What do water and milk have in common?” and “In what direction does the sun set?” At first he and his colleagues quizzed the children in person or over the telephone. Today many of those children are in their early teens, and they take their tests on the Internet. In one sense, the research has been a rousing success. The children who take the tests are all twins, and throughout the study identical twins have tended to get scores closer to each other than those of non-identical twins, who in turn have closer scores than unrelated children. These results— along with similar ones from other studies—make clear to the scientists that genes have an important influence on how children score on intelligence tests. 

B           But Plomin wants to know more. He wants to find the specific genes that are doing the influencing. And now he has a tool for pinpointing genes that he could not have even dreamed of when he began quizzing children. Plomin and his colleagues have been scanning the genes of his subjects with a device called a micro-array, a small chip that can recognize half a million distinctive snippets of DNA. The combination of this powerful tool with a huge number of children to study meant that he could detect genes that had only a tiny effect on the variation in scores.

C        Still, when Plomin and his co-workers unveiled the results of their micro-array study—the biggest dragnet for intelligence-linked genes ever undertaken— they were underwhelming. The researchers found only six genetic markers that showed any sign of having an influence on the test scores. When they ran stringent statistical tests to see if the results were flukes, only one gene passed. It accounted for 0.4 percent of variation in the scores. And to cap it all off, no one knows what the gene does in the body. “It’s a real drag in some ways”, Plomin says. D Plomin’s experience is a typical one for scientists who study intelligence. Along with using micro-arrays, they are employing brain scans and other sophisticated technologies to document some of the intricate dance steps that genes and environment take together in the development of intelligence. They are beginning to see how differences in intelligence are reflected in the structure and function of the brain. Some scientists have even begun to build a new vision of intelligence as a reflection of the ways in which information flows through the brain. But for all these advances, intelligence remains a profound mystery. “It’s amazing the extent to which we know very little,” says Wendy Johnson, a psychologist at the University of Minnesota.

E          In some ways, intelligence is very simple. “It’s something that everybody observes in others”, says Eric Turkheimer of the University of Virginia. Everybody knows that some people are smarter than others, whatever it means technically. It’s something you sense in people when you talk to them. “Yet that kind of gut instinct does not translate easily into a scientific definition. In 1996 the American Psychological Association issued a report on intelligence, which stated only that “individuals differ from one another in their ability to understand complex ideas, to adapt effectively to the environment, to learn from experience, to engage in various forms of reasoning, to overcome obstacles by taking thought.”

F         To measure these differences, psychologists in the early 1900s invented tests of various kinds of thought, such as math, spatial reasoning and verbal skills. To compare scores on one type of test to those on another, some psychologists developed standard scales of intelligence. The most familiar of

...

Nghiên cứu về trí thông minh

A           Trong chuỗi công việc của Robert Plomin, kiên nhẫn là yếu tố cần thiết. Plomin, một nhà di truyền học hành vi tại Viện Tâm thần học ở London, muốn hiểu được bản chất của trí thông minh. Là một phần trong nghiên cứu của mình, ông đã theo dõi quá trình hàng nghìn trẻ em lớn lên. Plomin hỏi bọn trẻ những câu hỏi như “Nước và sữa có điểm gì chung?” và “Mặt trời lặn hướng nào?” Lúc đầu, ông và các đồng nghiệp trực tiếp đặt câu hỏi cho các em hoặc qua điện thoại. Hiện tại nhiều đứa trẻ trong số đó đang ở độ tuổi thanh thiếu niên, và chúng thực hiện các bài kiểm tra qua Internet. Ở phương diện nào đó, nghiên cứu đã đạt thành công vang dội. Những đứa trẻ thực hiện các bài kiểm tra đều là sinh đôi, và trong suốt quá trình nghiên cứu, những đứa trẻ sinh đôi giống hệt nhau có xu hướng đạt điểm số cao gần nhau hơn so với những đứa trẻ sinh đôi nhưng không giống hệt nhau, và nhóm sinh đôi không giống nhau này có điểm số cao gần nhau hơn những đứa trẻ không cùng huyết thống. Những kết quả này – cùng với những kết quả tương tự thu được từ các nghiên cứu khác – giúp các nhà khoa học thấy rõ rằng gen có ảnh hưởng quan trọng đến điểm số của trẻ em trong các bài kiểm tra trí thông minh. 

B            Nhưng Plomin muốn hiểu rõ thêm. Ông muốn tìm được cụ thể các gen đang tạo ra ảnh hưởng. Và giờ đây ông đã có một công cụ để xác định được các gen mà thậm chí ông không thể mơ tới khi bắt đầu các bài kiểm tra với trẻ em. Plomin và các đồng nghiệp của ông đã thực hiện quét gen các đối tượng của mình bằng một thiết bị gọi là micro-array, một con chip nhỏ có thể nhận diện nửa triệu phân đoạn DNA đặc trưng. Sự kết hợp của công cụ mạnh mẽ này với một số lượng lớn trẻ em tham gia nghiên cứu đồng nghĩa với việc ông có thể phát hiện ra các gen chỉ có ảnh hưởng rất nhỏ đến sự thay đổi trong điểm số.

C            Tuy nhiên, khi Plomin và các đồng nghiệp của ông công bố kết quả nghiên cứu micro-array của họ — thành quả lớn nhất cho việc tìm ra các gen có liên kết với trí thông minh từng được thực hiện — họ đã không tạo được ấn tượng lớn. Các nhà nghiên cứu chỉ tìm thấy sáu dấu hiệu di truyền cho thấy tín hiệu có ảnh hưởng đến điểm số bài test. Khi họ tiến hành các cuộc kiểm tra thống kê chặt chẽ để xem kết quả có phải là xác suất may rủi hay không, chỉ còn một gen vượt qua bài test. Nó chiếm 0,4% sự thay đổi trong điểm số. Và họa vô đơn chí, không ai biết gen này làm gì trong cơ thể. Plomin nói: “Điều đó gây sự nản lòng thực sự về mặt nào đó”. DKinh nghiệm của Plomin là một điển hình cho các nhà khoa học nghiên cứu về trí thông minh. Cùng với việc sử dụng các micro-array, họ đang sử dụng phương pháp quét não và các công nghệ phức tạp khác để thu thập một số bước nhảy phức tạp mà các gen và môi trường thực hiện cùng nhau trong quá trình phát triển của trí thông minh. Họ đang bắt đầu nhận thấy được sự khác biệt về trí thông minh được phản ánh như thế nào trong cấu trúc và chức năng của não. Một số nhà khoa học thậm chí đã bắt đầu xây dựng một cách nhìn mới về trí thông minh với vai trò là sự phản ánh cách thức thông tin di chuyển qua não bộ. Nhưng cho dù đã đạt được tất cả những tiến bộ này, trí thông minh vẫn còn là một bí ẩn sâu sắc. Wendy Johnson, nhà tâm lý học tại Đại học Minnesota, nói: “Thật đáng kinh ngạc về mức độ rất ít ỏi mà chúng ta biết”.

E            Ở một khía cạnh nào đó, trí thông minh rất đơn giản. Eric Turkheimer đến từ Đại học Virginia cho biết: “Đó là thứ mà mọi người đều quan sát được ở những người khác. Mọi người đều biết rằng một số người thông minh hơn những người khác, bất kể điều đó có nghĩa chính xác là gì. Đó là điều bạn cảm nhận được từ người khác khi bạn nói chuyện với họ. “Tuy nhiên, loại bản năng gốc đó không dễ dàng để biến đổi thành một khái niệm khoa học. Năm 1996, Hiệp hội Tâm lý học Mỹ đã đưa ra một báo cáo về trí thông minh, trong đó chỉ nói rằng “mỗi người khác nhau ở khả năng hiểu những ý tưởng phức tạp, thích ứng hiệu quả với môi trường, học hỏi từ những kinh nghiệm, tham gia

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)