T-Rex: Hunter or Scavenger?

Nội dung chỉ dành cho tài khoản đăng ký

Đăng ký
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

T-Rex: Hunter or Scavenger?

Jack Homer is an unlikely academic: his dyslexia is so bad that he has trouble reading a book. But he can read the imprint of life in sandstone or muddy shale across a distance of l00 years, and it is this gift that has made him curator of palaeontology at Montana State University’s Museum of the Rockies, the leader of a multi-million dollar scientific project to expose a complete slice of life 68 million years ago, and a consultant to Steven Spielberg and other Hollywood figures.

His father had a sand and gravel quarry in Montana, and the young Horner was a collector of stones and bones, complete with notes about when and where he found them. “My father had owned a ranch when he was younger, in Montana,” he says. “He was enough of a geologist, being a sand and gravel man, to have a pretty good notion that they were dinosaur bones. So when I was eight years old he took me back to the area that had been his ranch, to where he had seen these big old bones. I picked up one. I am pretty sure it was the upper arm bone of a duckbilled dinosaur: it probably wasn’t a duckbilled dinosaur but closely related to that. I catalogued it, and took good care of it, and then later when I was in high school; excavated my first dinosaur skeleton. It obviously started earlier than eight and I literally have been driven ever since. I feel like I was born this way.”

Horner spent seven years at university, but never graduated. “I have a learning disability, I would call it a learning difference – dyslexia, they call it – and I just had a terrible time with English and foreign languages and things like that. For a degree in geology or biology they required two years of a foreign language. There was no way in the world I could do that. In fact, I didn’t really pass English. So I couldn’t get a degree, I just wasn’t capable of it. But I took all of the courses required and I wrote a thesis and I did all sorts of things. So I have the education, I just don’t have the piece of paper,” he says.

“We definitely know we are working on a very broad coastal plain with the streams and rivers bordered by conifers and hardwood plants, and the areas in between these rivers were probably fern-covered. There were no grasses at all: just ferns and bushes -an unusual landscape, kind of taking the south-eastern United States – Georgia, Florida – and mixing it with the moors of England and flattening it out,” he says. “Triceratops is very common: they are the cows of the Cretaceous, they are everywhere. Duckbilled dinosaurs are relatively common but not as common as triceratops and T-rex, for a meat-eating dinosaur, is very common. What we would consider the predator-prey ratio seems really off the scale. What is interesting is the little dromaeosaurs, the ones we know for sure were good predators, are haven’t been found.”

That is why he sees T-rex not as the lion of the Cretaceous savannah but its vulture. “Look at the wildebeest that migrate in the Serengeti of Africa, a million individuals lose about 200,000 individuals in that annual migration. There is a tremendous carrion base there. And so you have hyenas, you have tremendous numbers of vultures that are scavenging, you don’t have all that many animals that are good predators. If T-rex was a top predator, especially considering how big it is, you’d expect it to be extremely rare, much rarer than the little dromaeosaurs, and yet they are everywhere, they are a dime a dozen,” he says. A 12-tonne T-rex is a lot of vulture, but he doesn’t see the monster as clumsy. He insisted his theory and finding, dedicated to further research upon it, of course, he would like to reevaluate if there is any case that additional evidence found or explanation raised by others in the future.

He examined the leg bones of the T-rex, and compared the length of the thigh bone (upper leg), to the shin bone (lower leg). He found that the thigh bone was equal in length or slightly longer than the shin bone, and

...

T-Rex: Thợ săn hay kẻ ăn xác thối?

Jack Homer không phải là một học giả: hội chứng khó đọc của anh tồi tệ đến mức anh luôn gặp khó khăn khi đọc một cuốn sách. Nhưng anh ta có thể đọc được dấu vết của sự sống trong đá sa thạch hoặc đá phiến bùn cách đây hàng trăm năm, và chính năng lực này đã giúp anh ta trở thành người phụ trách cổ sinh vật học tại Bảo tàng Rockies của Đại học Bang Montana, người đứng đầu một dự án khoa học trị giá hàng triệu đô la với mục tiêu khám phá một phần hoàn chỉnh của cuộc sống cách đây 68 triệu năm, đồng thời là nhà tư vấn cho Steven Spielberg và nhiều nhân vật nổi tiếng của Hollywood.

Cha của anh ta có một mỏ khai thác cát sỏi ở Montana, và chàng trai trẻ Horner là một nhà sưu tập các mẫu đá và xương, với các ghi chú đầy đủ về thời gian và địa điểm anh ta tìm thấy chúng. Anh cho biết: “Cha tôi làm chủ một trang trại lớn ở Montana khi ông còn trẻ.” “Ông ấy có đủ kiến thức của một nhà địa chất, một người am hiểu cát và sỏi, có nhận thức khá tốt phân biệt được chúng là xương khủng long. Do đó, khi tôi lên tám tuổi, ông ấy đã đưa tôi trở lại khu vực từng là trang trại của ông, nơi ông đã phát hiện những bộ xương lớn lâu đời này. Tôi nhặt lấy một chiếc. Tôi khá chắc chắn đó là xương cánh tay của một con khủng long mỏ vịt: hoặc có thể không phải là một con khủng long mỏ vịt nhưng có liên quan gần gũi với nó. Tôi đã phân loại và giữ gìn bảo quản nó cẩn thận, và sau đó khi học trung học, tôi đã khai quật bộ xương khủng long đầu tiên. Niềm đam mê rõ ràng đã bắt đầu từ khi chưa tròn tám tuổi và tôi thực sự đã bị cuốn theo kể từ đó. Tôi cảm thấy như mình được sinh ra để làm việc này ”.

Horner dành bảy năm ở trường đại học, nhưng chưa bao giờ tốt nghiệp. “Tôi bị khiếm khuyết về khả năng học tập, tôi gọi đó là tình trạng khác biệt về khả năng học tập – hay chứng khó đọc, cách mà họ gọi như vậy – tôi đã trải qua một khoảng thời gian tồi tệ với tiếng Anh, ngoại ngữ và những thứ tương tự. Để lấy bằng về địa chất hoặc sinh học, họ yêu cầu hai năm học ngoại ngữ. Không có cách nào trên đời này có thể giúp tôi làm được điều đó. Thực tế là tôi đã không qua được môn tiếng Anh. Vì vậy, tôi không thể lấy được bằng, đơn giản là tôi không đủ khả năng. Nhưng tôi đã tham dự tất cả các khóa học bắt buộc, đã viết luận án và làm tất cả những thứ liên quan. Vì thế tôi được đào tạo đầy đủ, tôi chỉ thiếu mảnh giấy chứng nhận”, anh nói.

“Chúng tôi đương nhiên biết rằng mình đang làm việc trên một vùng đồng bằng ven biển rộng lớn với nhiều sông suối và được bao quanh bởi các loại cây lá kim và cây gỗ cứng, các khu vực giữa những con sông này có lẽ đã từng được bao phủ bởi dương xỉ. Cỏ không hề tồn tại: chỉ có những cây dương xỉ và các bụi rậm – một khung cảnh bất thường, giống như lấy vùng đông nam nước Mỹ – Georgia, Florida – và trộn với những cánh đồng thạch lam của Anh rồi san phẳng chúng”, ông nói. “Khủng long ba sừng Triceratops rất phổ biến: đó những con bò của kỷ Phấn trắng, chúng có mặt ở khắp mọi nơi. Khủng long mỏ vịt cũng khá phổ biến nhưng không bằng khủng long ba sừng và T-rex, các loài khủng long ăn thịt vốn rất phổ biến. Những gì chúng ta coi là tỷ lệ giữa kẻ săn mồi với con mồi dường như thực sự lớn quá mức. Điều thú vị là những con dromaeosaurs nhỏ bé, loài mà chúng ta biết chắc là những kẻ săn mồi cừ khôi, vẫn chưa được tìm thấy. ”

Đó là lý do tại sao anh coi T-rex không phải là sư tử của những trảng cỏ kỷ Phấn trắng mà là loài kền kền của thời kỳ đó. “Hãy nhìn đàn linh dương đầu bò di cư ở Serengeti châu Phi, cứ một triệu cá thể sẽ mất đi khoảng 200.000 trong cuộc di cư hàng năm đó. Đó là cả một khu vực xác chết khổng lồ. Và chúng ta cũng biết đến linh cẩu, có vô số các dạng kền kền đang lùng sục thức ăn thừa, nhưng không có nhiều loài động vật là những kẻ săn mồi cừ khôi. Nếu T-rex là một kẻ săn mồi cự phách, đặc biệt khi xét đến kích thước lớn của chúng, bạn sẽ nghĩ rằng nó cực kỳ hiếm gặp, hiếm hơn nhiều so với loài dromaeosaurs nhỏ, tuy vậy chúng có mặt ở khắp mọi nơi, nhiều không kể xiết”, ông nói. Một con

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)