Stress of Workplace

Stress of Workplace
Stress of Workplace
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

Stress of Workplace

A    How busy is too busy? For some it means having to miss the occasional long lunch; for others it means missing lunch altogether. For a few, it is hot being able to take a “sickie” once a month. Then there is a group of people for whom working every evening and weekend is normal, and franticness is the tempo of their lives. For most senior executives, workloads swing between extremely busy and frenzied. The vice-president of the management consultancy AT Kearney and its head of telecommunications for the Asia-Pacific region, Neil Plumridge, says his work weeks vary from a “manageable” 45 hours to 80 hours, but average 60 hours.

    Three warning signs alert Plumridge about his workload: sleep, scheduling and family. He knows he has too much on when he gets less than six hours of sleep for three consecutive nights; when he is constantly having to reschedule appointments; “and the third one is on the family side”, says Plumridge, the father of a three-year-old daughter, and expecting a second child in October. “If I happen to miss a birthday or anniversary, I know things are out of control.” Being “too busy” is highly subjective. But for any individual, the perception of being too busy over a prolonged period can start showing up as stress: disturbed sleep, and declining mental and physical health. National workers’ compensation figures show stress causes the most lost time of any workplace injury. Employees suffering stress are off work an average of 16.6 weeks. The effects of stress are also expensive. Comcare, the Federal Government insurer, reports that in 2003-04, claims for psychological injury accounted for 7% of claims but almost 27% of claim costs. Experts say the key to dealing with stress is not to focus on relief—a game of golf or a massage-—but to reassess workloads. Neil Plumridge says he makes it a priority to work out what has to change; that might mean allocating extra resources to a job, allowing more time or changing expectations. The decision may take several days. He also relies on the advice of colleagues, saying his peers coach each other with business problems. “Just a fresh pair of eyes over an issue can help,” he says.

        Executive stress is not confined to big organisations. Vanessa Stoykov has been running her own advertising and public relations business for seven years, specialising in work for financial and professional services firms. Evolution Media has grown so fast that it debuted on the BRW Fast 100 list of fastest-growing small enterprises last year—just after Stoykov had her first child. Stoykov thrives on the mental stimulation of running her own business. “Like everyone, I have the occasional day when I think my head’s going to blow off,” she says. Because of the growth phase the business is in, Stoykov has to concentrate on short-term stress relief—weekends in the mountains, the occasional “mental health” day—rather than delegating more work. She says: “We’re hiring more people, but you need to train them, teach them about the culture and the clients, so it’s actually more work rather than less.”

D         Identify the causes: Jan Eisner, Melbourne psychologist who specialises in executive coaching, says thriving on a demanding workload is typical of senior executives and other high-potential business adrenalin periods followed by quieter patches, while others thrive under sustained pressure. “We could take urine and blood hormonal measures and pass a judgement of whether someone’s physiologically stressed or not,” she says. “But that’s not going to give us an indicator of what their experience of stress is, and what the emotional and cognitive impacts of stress are going to be.”

E           Eisner’s practice is informed by a movement known as positive psychology, a school of thought that argues “positive” experiences—feeling engaged, challenged, and that one is making a contribution to something meaningful—do not balance out negative ones such as

...

Căng thẳng tại nơi làm việc

A      Bận rộn như thế nào được coi là quá bận? Đối với một số người, điều đó đồng nghĩa với việc lâu lâu họ phải bỏ một bữa trưa đủ dài; với những người khác, nó có nghĩa là hoàn toàn lỡ bữa trưa. Đối với một vài người, sẽ rất thú vị khi “giả nghỉ ốm” mỗi tháng một lần. Trong khi, có một nhóm người mà chuyện làm việc vào mỗi buổi tối và cuối tuần là điều bình thường, và sự quay cuồng là nhịp độ cuộc sống của họ. Đối với hầu hết các giám đốc điều hành cấp cao, khối lượng công việc xoay vần giữa mức cực kỳ bận rộn và điên cuồng. Phó chủ tịch hãng tư vấn quản lý AT Kearney và người đứng đầu mảng viễn thông khu vực Châu Á – Thái Bình Dương, Neil Plumridge, cho biết số tuần làm việc của ông dao động từ 45 giờ đến 80 giờ, nhưng trung bình là 60 giờ.

B      Ba dấu hiệu cảnh báo cảnh báo Plumridge về khối lượng công việc của ông: giấc ngủ, lịch trình và gia đình. Ông biết mình đã làm việc quá nhiều khi chỉ được ngủ ít hơn sáu giờ trong ba đêm liên tục; khi ông thường xuyên phải sắp xếp lại lịch các cuộc hẹn; Plumridge, người cha của một cô con gái ba tuổi và đang chờ đón con thứ hai vào tháng 10, cho biết “và dấu hiệu thứ ba là từ phía gia đình”. “Nếu tôi vô tình bỏ lỡ một dịp sinh nhật hoặc ngày kỷ niệm, tôi hiểu mọi thứ đang nằm ngoài tầm kiểm soát.” “Quá bận rộn” là một khái niệm mang tính chủ quan rất cao. Nhưng đối với bất kỳ cá nhân nào, nhận biết về việc quá bận rộn trong một giai đoạn dài có thể bắt đầu với các biểu hiện như căng thẳng: rối loạn giấc ngủ, sức khỏe tinh thần và thể chất giảm sút. Các số liệu về bồi thường cho người lao động trên toàn quốc cho thấy áp lực căng thẳng là nguyên nhân gây mất thời gian nhiều nhất trong số các tổn thương tại nơi làm việc. Nhân viên bị căng thẳng nghỉ việc trung bình 16,6 tuần. Tác động của sự căng thẳng cũng rất tốn kém. Comcare, công ty bảo hiểm của Chính phủ Liên bang, báo cáo rằng trong năm 2003-04, các yêu cầu bồi thường tổn thương tâm lý chiếm 7% số lượng yêu cầu nhưng lên tới gần 27% chi phí bồi thường. Các chuyên gia cho rằng chìa khóa để ứng phó với tình trạng căng thẳng không phải là tập trung vào việc giải tỏa áp lực — chơi golf hay mát-xa — mà là đánh giá lại khối lượng công việc. Neil Plumridge cho biết ông ưu tiên giải quyết những vấn đề cần thay đổi; điều đó có thể có nghĩa là phân bổ thêm nguồn lực cho một công việc, cho phép có nhiều thời gian hơn hoặc thay đổi mức kỳ vọng. Quyết định đưa ra có thể mất vài ngày. Ông cũng dựa vào lời khuyên của các đồng nghiệp, nói rằng họ hướng dẫn nhau trong các vấn đề công việc. Ông nói: “Có thể sẽ có ích khi để một đôi mắt với cái nhìn hoàn toàn mới xem xét vấn đề”.

C      Căng thẳng điều hành không chỉ giới hạn trong các tổ chức lớn. Vanessa Stoykov đã điều hành công việc kinh doanh quảng cáo và quan hệ công chúng của riêng mình trong bảy năm, cô chuyên làm việc cho các công ty tài chính và dịch vụ chuyên nghiệp. Evolution Media đã phát triển nhanh đến mức lần đầu xuất hiện trong danh sách BRW Fast 100 các doanh nghiệp nhỏ tăng trưởng nhanh nhất vào năm ngoái — ngay sau khi Stoykov sinh con đầu lòng. Stoykov tiến bộ mạnh mẽ nhờ sự kích thích tinh thần khi điều hành công việc kinh doanh của riêng mình. “Giống như tất cả mọi người, đôi lúc có những ngày tôi nghĩ rằng đầu mình sắp nổ tung,” cô nói. Do công việc kinh doanh đang trong giai đoạn tăng trưởng, Stoykov phải tập trung vào việc giải tỏa căng thẳng ngắn hạn — những ngày cuối tuần ở vùng núi, đôi khi là ngày “chăm sóc sức khỏe tinh thần” — thay vì giao phó nhiều công việc hơn. Cô nói: “Chúng tôi đang tuyển nhiều người hơn, nhưng bạn cần đào tạo họ, hướng dẫn họ về văn hóa và khách hàng, vì vậy thực ra công việc nhiều lên chứ không phải ít đi.”

D          Xác định nguyên nhân: Jan Eisner, nhà tâm lý học tại Melbourne, chuyên về huấn luyện điều hành, nói rằng việc tiến bộ nhanh chóng nhờ khối lượng công việc yêu cầu cao là điển hình của các giám đốc điều hành cấp cao và những doanh nhân có tiềm năng kinh doanh lớn. Cô cho rằng không có phương

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)