UNSUNG AND LOWLY CREATURES

UNSUNG AND LOWLY CREATURES
UNSUNG AND LOWLY CREATURES
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

Unsung and Lowly Creatures

Earthworms are not creatures likely to attract much attention. Socretive, silent, slow-moving, and featureless, almost no one would ever think. Let’s quote Charles Darwin, who wrote: ‘It may be doubted wheather there are many other animals whichs have played so important a part in the history of the world as have these lowly-organised creatures’.

That is high praise indeed for what is basiccally a slimy, muscular, moist, segmented tube. This tube is also hermaphroditic, meaning that there are both male and female segments in the one creature. Some segment contain testes, others eggs, released ooze, exchange, and store fluids, and then a long complicated process eventually leads to the secretion of an egg case. From this, small but fully-formed worms will emerge, reaching full size in about one year, and living for one or two years after that.

Yet earthworms are rarely seen, spending as they do their whole lives underground. Only after heavy rains can they sometimes be found on the surface, apparently stranded. Three hypotheses are put forward to explain this. The stormwater may flood their burrows, forcing them upwards. Alternatively, the worms may be taking advantage of the wet conditions to either travel more quickly through the open air (compared to burrowinng beneath the ground), or otherwise to meetand mate. Whatever the case, if they find themselves on concreted, rocky, or hardened earth, they are effectively trapped. If this is durring dawn, in high summer, or in the daytime, these earthworms quickly die due to bird predation or dehydration.

Normally, however, worms quietly go about their hidden business, and this often leads to an underestimation of their actual numbers. Darwin himself thought that arable land contained about 50,000 worms per acre, yet modern research has suggested that the figure could reach as high as almost two million. Putting this another way, the weight of earthworms beneath the soil is often greater than that of the cowsm horses, and sheep arezing upon is surface. And those worms are just as hungry. Worms do, in fact, have a small mouth and a simple but effective digestive system, similar to the animals above, Food is sucked into the body, then pushed along the length of the worm through muscular action, passing through the crop, gizzard, intestine, and finally the anus.

Perhaps surprisingly, it is this constant eating which so benefits the chemistry of the soil. Earthworms feed on undecayed leaf litter and organic matter. They pull pieces down into their burrows, shred them into smaller parts, and then consume each of these, along with small soil particles. In the worms’ gut, everything is ground into a a fine paste, to be eventually excreted, releasing essential minerals in an easily accessible form. One single worm may produce over four kilograms of this diested paste per year. Multiply that by a million worms, and one can understand Darwin’s comment about ‘unsung creatures which, in their untold millions, transformed the land’.

The other great benefit relates to earthworms’ search for food. It might surprise many to know that these creatures are very mobile, moving to the surface then down into the safer depths on a daily basis. Aided by the secretion of lubricating mucus, they push themselves through the soil using waves of bodily contractions, which alternately shorten and lengthen their form. The point is, water can also move through their tunnels. More importanty, as the worms travel, they push air in and out of the soil on a continuous basis. In the same way that animals need oxygen, so too do the myriad micro-organisms in the soil. Thus, without worms, the ground would become waterlogged, airless, and less productive for farming purposes.

Naturally, with so many worms in the soil, they form the base of many food chains. Not only birds, but also some mammals, such as hedgehogs, moles, and even larger ones, such as foxes and bears, will actively dig into the

...

Những sinh vật bậc thấp thầm lặng

Giun đất không phải là loài sinh vật thu hút nhiều sự chú ý. Khéo léo, thầm lặng, di chuyển chậm chạp, và vô vị, hầu như không ai nghĩ đến nó. Cùng trích dẫn Charles Darwin: “Chúng ta ngờ vực rằng liệu có nhiều loài động vật khác đã đóng một phần quan trọng trong lịch sử thế giới tương tự như những sinh vật có tổ chức thấp này hay không”.

Đó thực sự là một lời khen ngợi dành cho loài vật mà về cơ bản chỉ là một ống phân đoạn mỏng manh, đầy cơ, ẩm ướt. Cái ống này còn là một sinh vật lưỡng tính, có nghĩa là có cả phân đoạn đực và cái trong cùng một cá thể. Một số đoạn chứa tinh hoàn, những đoạn khác chứa trứng, dịch rỉ được giải phóng, trao đổi và lưu trữ dịch, và sau đó một quá trình phức tạp kéo dài, từ đó vỏ trứng được tiết ra. Từ đó, những con giun tuy nhỏ nhưng đã đầy đủ bộ phận sẽ xuất hiện, đạt kích thước tối đa trong khoảng một năm và sinh sống trong một hoặc hai năm sau đó.

Tuy nhiên, giun đất hiếm khi được nhìn thấy, chúng sống cả đời dưới lòng đất. Đôi khi chỉ sau những trận mưa lớn, chúng mới được tìm thấy trên mặt đất, rõ ràng là bị mắc cạn. Ba giả thuyết được đưa ra để giải thích điều này. Nước mưa có thể làm ngập hang, buộc chúng phải hướng lên trên. Ngoài ra, giun có thể lợi dụng điều kiện ẩm ướt để di chuyển nhanh hơn trong không khí ngoài trời (so với đào hang dưới mặt đất), hoặc để gặp gỡ và giao phối. Dù thế nào đi nữa, nếu chúng nhận thấy bản thân đang ở trên đất bê tông, đá hoặc cứng, nghĩa là chúng thực sự bị kẹt. Nếu đây là lúc bình minh, vào cao điểm hè hoặc vào ban ngày, những con giun đất này sẽ nhanh chóng chết do chim săn mồi hoặc mất nước.

Tuy nhiên, giun đất thường rất âm thầm làm việc nới góc khuất, và điều này thường dẫn đến việc định lượng thấp con số thực tế của chúng. Bản thân Darwin nghĩ rằng có khoảng 50.000 con sâu trên một mẫu Anh đất canh tác, nhưng nghiên cứu hiện đại đã cho rằng con số này có thể lên tới gần hai triệu. Nói theo cách khác, tổng trọng lượng giun dưới mặt đất thường lớn hơn cả tổng trọng lượng của số ngựa chăn bò và số cừu đang ăn cỏ trên bề mặt. Và những con giun đó còn đói nữa. Thực tế, giun có miệng nhỏ và một hệ tiêu hóa đơn giản mà hiệu quả, tương tự như các loài động vật ở trên mặt đất. Thức ăn được giun hút vào cơ thể, sau đó được đẩy dọc theo chiều dài cơ thể thông qua hoạt động của các cơ, đi qua diều, mề, ruột, và cuối cùng là hậu môn.

Có lẽ đáng ngạc nhiên chính là việc hành vi ăn liên tục này lại mang lại lợi ích cho quá trình hóa học của đất. Giun đất ăn xác lá chưa thối rữa và chất hữu cơ. Chúng kéo các mảnh vụn xuống hang, cắt thành các phần nhỏ hơn, và sau đó tiêu hóa từng mảnh này cùng với các hạt đất nhỏ. Trong ruột của giun, mọi thứ được nghiền thành một hỗn hợp nhuyễn, sau đó được bài tiết ra ngoài, giải phóng các khoáng chất cần thiết ở dạng dễ tiếp thụ. Một con giun duy nhất cũng có thể tạo ra hơn bốn kg chất nhão đã tiêu hóa này mỗi năm. Nhân con số đó với một triệu, và người ta có thể hiểu nhận xét của Darwin về “hàng triệu sinh vật vô danh thầm lặng có công cải tạo đất đai.”

Một lợi ích tuyệt vời khác liên quan đến việc giun đất tìm kiếm thức ăn. Nhiều người có thể ngạc nhiên khi biết rằng những sinh vật này rất cơ động, chúng di chuyển lên bề mặt sau đó lại chui xuống độ sâu an toàn mỗi ngày. Nhờ tiết chất nhờn bôi trơn, chúng tự đẩy mình qua đất bằng các đợt co bóp, luân phiên rút ngắn và kéo dài cơ thể. Vấn đề là nước cũng có thể chảy qua các đường hầm của chúng. Quan trọng hơn, khi giun di chuyển, chúng đẩy không khí vào và ra khỏi lòng đất liên tục. Tương tự như động vật cần oxy, thì vô số vi sinh vật trong đất cũng vậy. Vì vậy, nếu không có giun, mặt đất sẽ bị úng nước, không có không khí và kém năng suất canh tác.

Đương nhiên, với số lượng lớn giun trong đất, chúng tạo thành nền tảng của nhiều chuỗi thức ăn. Không chỉ các loài chim, mà một số loài động vật có vú như nhím, chuột chũi và thậm chí lớn hơn như cáo và gấu cũng sẽ chủ động đào đất tìm giun. Chuỗi thức ăn này là hoàn toàn tự nhiên, và ít ảnh

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)