Prior to the 19th century, criminality was considered more of a moral or philosophical issue. Only with the advent of Italian anthropologist Cesare Lombroso did the subject of criminality take a more scientific turn.
Physiology and Criminality
Prior to the 19th century, criminality was considered more of a moral or philosophical issue. Only with the advent of Italian anthropologist Cesare Lombroso did the subject of criminality take a more scientific turn. With the publication of his theories of criminal behaviour, Lombroso advanced the idea that criminal behaviour was attributable to physiological disposition rather than to any existential reasons.
In his ‘atavistic form’ theory published in 1876, Lombroso claimed that criminality was heritable. He proposed that a distinct biological class of people were prone to criminality. Such people, he claimed, exhibited ‘atavistic’ or primitive features and were ‘throwbacks’, bearing physical resemblances to Man’s predecessors, the Neanderthals. Characterised by a strong, well-defined jaw and heavy brow, they certainly had little to recommend them in the beauty stakes. With such features, coupled with a tendency towards criminal behaviour, Lombroso’s atavistic type was certainly not cut out for social success. Just for good measure, Lombroso also included other distinguishing features to identify criminals, such as bloodshot eyes and curly hair for murderers and thick lips and protruding ears for sex offenders. It has to be wondered, given the unusual appearance with which they were credited, how such individuals would have got close enough to their victims to begin with and, more to the point, how any such criminals hoped to get away with their crime, seeing as they were so readily identifiable.
In hindsight, Lombroso’s hypothesis seems ludicrous and deeply flawed. One major failing in Lombroso’s theory of an atavistic type is that no proper controls were used in studies designed to support his hypo-thesis. All individuals were confined to a criminal population, no comparison being made at the time with non-criminal control groups. Secondly, the concept of what constitutes a crime is in itself a social construct and can vary cross-culturally and over time. Therefore, the argument that criminal behaviour is inherited is hard to sustain. Finally, in the light of modern genetic research, complex behaviours are not considered to be controlled by single genes, thereby completely ruling out any possibility of inherited criminality.
Surprisingly, given his strong conviction of a biological disposition towards criminality, Lombroso later modified his views to admit environmental influences in determining criminal behaviour. Such views now form the basis of contemporary theories of criminality. In recognition of this fact, contemporary criminologists have bestowed on Lombroso the honorary title ‘the father of criminology’. Furthermore, despite scientific failings in his experimental approach, Lombroso is to be credited with shifting the study of criminal behaviour from a moral basis to an empirical one, thereby placing the study of criminology on a more scientific footing.
The argument for a biological basis to criminality resurfaced, however, nearly a century later with Sheldon’s theory of somatotypes. In 1949, Sheldon advanced the theory that individuals fell within three broad physical types: the ectomorph, mesomorph and endomorph. The ectomorph was essentially thin, the mesomorph muscular and athletic, whilst the endomorph type was said to be fat and rather lethargic. Each physical type, Sheldon claimed, was associated with a distinct personality and temperament. Ectomorphs were characterised by a solitary and restrained nature, whilst mesomorphs were said to be adventurous and endomorphs relaxed and pleasure-loving. Unfortunately for the mesomorphs, Sheldon also claimed that those corresponding to this physical type had criminal tendencies. By linking inherited physical types with personality, Sheldon thereby was hypothesising a hereditary aspect to criminal behaviour. Sheldon’s studies of mesomorphic college students did to some extent confirm his theory as did a later study conducted by Putwain and
...Sinh lý học và tội phạm
Trước thế kỷ 19, phạm tội được coi là một vấn đề thiên về đạo đức hoặc triết học. Chỉ khi sự xuất hiện của nhà nhân loại học người Ý Cesare Lombroso, chủ đề tội phạm mới có một bước ngoặt mang tính khoa học hơn. Với việc xuất bản các lý thuyết của mình về hành vi tội phạm, Lombroso đã đưa ra ý tưởng rằng hành vi phạm tội là do khuynh hướng sinh học chứ không phải do bất kỳ các nguyên nhân nào khác.
Trong lý thuyết ‘hình thái lại giống” được xuất bản năm 1876, Lombroso tuyên bố rằng tính chất tội phạm có thể di truyền. Ông đề xuất rằng một lớp người khác biệt về mặt sinh học có xu hướng phạm tội. Những người như vậy, theo ông, thể hiện những đặc điểm ‘lại giống’ hoặc nguyên thủy và ‘thoái hóa’, mang những nét tương đồng cơ thể với tổ tiên của Con người, người Neanderthal. Đặc trưng với chiếc hàm khỏe, dễ xác định và lông mày rậm, chắc chắn họ không mấy khi giới thiệu trong các cuộc thi sắc đẹp. Với những đặc điểm như vậy, cùng với xu hướng hành vi tội phạm, kiểu người lại giống của Lombroso chắc chắn không thể đạt được thành công trong xã hội. Thêm vào đó, Lombroso cũng nêu các đặc điểm phân biệt khác để xác định tội phạm, chẳng hạn như kẻ giết người có mắt đỏ ngầu và mái tóc xoăn, tội phạm tình dục có môi dày và tai nhô ra. Vậy câu hỏi là, với vẻ ngoài khác thường mà họ đã bị quy cho, làm thế nào những người này có thể tiếp cận đủ gần với nạn nhân của mình để tiến hành và hơn thế nữa, làm thế nào mà những tên tội phạm như vậy hòng thoát khỏi tội ác của mình, vì họ rất dễ bị nhận dạng.
Nhìn lại, giả thuyết của Lombroso có vẻ lố bịch và có nhiều thiếu sót. Một thất bại lớn trong lý thuyết của Lombroso về một loại lại giống là không có biện pháp kiểm soát thích hợp nào được sử dụng trong các nghiên cứu được thiết kế để hỗ trợ cho giả thuyết của ông. Tất cả các cá nhân bị giới hạn trong một quần thể tội phạm, không có sự so sánh nào được thực hiện vào thời điểm đó với các nhóm kiểm soát phi tội phạm. Thứ hai, khái niệm về những gì cấu thành tội phạm tự nó là một cấu trúc xã hội và có thể khác nhau giữa các nền văn hóa và theo thời gian. Do đó, lập luận cho rằng hành vi phạm tội có tính chất kế thừa là khó có thể chấp nhận. Cuối cùng, dưới ánh sáng của nghiên cứu di truyền học hiện đại, các hành vi phức tạp không được coi là do các gen đơn lẻ kiểm soát, do đó hoàn toàn loại trừ bất kỳ khả năng phạm tội di truyền nào.
Thật ngạc nhiên, dù với niềm tin mạnh mẽ của mình về khuynh hướng sinh học đối với tội phạm, Lombroso sau đó đã sửa đổi quan điểm của mình để thừa nhận những ảnh hưởng của môi trường trong việc xác định hành vi phạm tội. Những quan điểm như vậy ngày nay đã hình thành nền tảng của các lý thuyết đương đại về tội phạm. Để ghi nhận thực tế này, các nhà tội phạm học đương thời đã đặt cho Lombroso danh hiệu danh dự ‘cha đẻ của ngành tội phạm học’. Hơn nữa, bất chấp những thất bại về mặt khoa học trong cách tiếp cận thử nghiệm của mình, Lombroso vẫn được ghi nhận là người đã chuyển nghiên cứu hành vi tội phạm từ cơ sở đạo đức sang cơ sở thực nghiệm, theo đó đặt việc nghiên cứu tội phạm học trên cơ sở khoa học hơn.
Tuy nhiên, lập luận về cơ sở sinh học cho tội phạm lại trở lại, gần một thế kỷ sau đó với lý thuyết của Sheldon về các dạng hình thể. Năm 1949, Sheldon đưa ra lý thuyết rằng các cá nhân thuộc ba dạng hình thể cơ bản: ectomorph, mesomorph và endomorph. Kiểu ectomorph về cơ bản là gầy, mesomorph thì cơ bắp và lực lưỡng, trong khi endomorph được cho là béo và khá lù đù. Sheldon khẳng định, mỗi loại cơ thể đều gắn liền với một tính cách và khí chất riêng biệt. Ectomorph có đặc điểm thích ở một mình và dè dặt, trong khi mesomorph được cho là phiêu lưu và endomorph thoải mái và yêu thích thú vui. Thật không may cho những người thuộc loại mesomorph, Sheldon cũng tuyên bố rằng những người thuộc loại này có khuynh hướng phạm tội. Bằng cách liên kết các dạng hình thể kế thừa với tính cách, Sheldon từ
...Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)
(*) Thông tin của bạn sẽ được bảo mật tuyệt đối. Sau khi xác nhận thanh toán tài khoản thành viên của bạn sẽ được kích hoạt.