Being Left-handed in a Right-handed World

Being Left-handed in a Right-handed World
Being Left-handed in a Right-handed World
  • Chúng tôi chấp nhận các phương thức thanh toán sau đây: Thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ, PayPal, chuyển khoản ngân hàng và tiền mặt.
    Chúng tôi sẽ không thu thêm phí cho bất kỳ hình thức thanh toán nào.
  • Đối với sản phẩm có giá: Sau khi chúng tôi ghi nhận thông tin đã thanh toán sản phẩm của bạn, sản phẩm sẽ được mở khóa và bạn có thể xem trực tiếp và tải tài liệu sản phẩm.
  • Đối với thành viên trả phí: Bạn có thể mua và thanh toán sản phẩm với giá 0đ để tải tài liệu sản phẩm.
  • Bạn có thể liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ mở khóa sản phẩm sớm nhất.
  • Nếu bạn gặp vấn đề về sản phẩm của chúng tôi trong thời gian sử dụng, vui lòng liên hệ với chúng tôi để được hỗ trợ xử lý sớm nhất nhé.

Xem trước mẫu

Being Left-handed in a Right-handed World

The world is designed for right-handed people. Why does a tenth of the population prefer the left?

A The probability that two right-handed people would have a left-handed child is only about 9.5 percent. The chance rises to 19.5 percent if one parent is a lefty and 26 percent if both parents are left-handed. The preference, however, could also stem from an infant’s imitation of his parents. To test genetic influence, starting in the 1970s British biologist Marian Annett of the University of Leicester hypothesized that no single gene determines handedness. Rather, during fetal development, a certain molecular factor helps to strengthen the brain’s left hemisphere, which increases the probability that the right hand will be dominant, because the left side of the brain controls the right side of the body, and vice versa. Among the minority of people who lack this factor, handedness develops entirely by chance. Research conducted on twins complicates the theory, however. One in fivesets of identical twins involves one right-handed and one left-handed person, despite the fact that their genetic material is the same. Genes, therefore, are not solely responsible for handedness.

B Genetic theory is also undermined by results from Peter Hepper and his team at Queen’s University in Belfast, Ireland. In 2004 the psychologists used ultrasound to show that by the 15th week of pregnancy, fetuses already have a preference as to which thumb they suck. In most cases, the preference continued after birth. At 15 weeks, though, the brain does not yet have control over the body’s limbs. Hepper speculates that fetuses tend to prefer whichever side of the body is developing quicker and that their movements, in turn, influence the brain’s development. Whether this early preference is temporary or holds up throughout development and infancy is unknown. Genetic predetermination is also contradicted by the widespread observation that children do not settle on either their right or left hand until they are two or three years old.

C But even if these correlations were true, they did not explain what actually causes left-handedness. Furthermore, specialization on either side of the body is common among animals. Cats will favor one paw over another when fishing toys out from under the couch. Horses stomp more frequently with one hoof than the other. Certain crabs motion predominantly with the left or right claw. In evolutionary terms, focusing power and dexterity in one limb is more efficient than having to train two, four or even eight limbs equally. Yet for most animals, the preference for one side or the other is seemingly random. The overwhelming dominance of the right hand is associated only with humans. That fact directs attention toward the brain’s two hemispheres and perhaps toward language.

D Interest in hemispheres dates back to at least 1836. That year, at a medical conference, French physician Marc Dax reported on an unusual commonality among his patients. During his many years as a country doctor, Dax had encountered more than 40 men and women for whom speech was difficult, the result of some kind of brain damage. What was unique was that every individual suffered damage to the left side of the brain. At the conference, Dax elaborated on his theory, stating that each half of the brain was responsible for certain functions and that the left hemisphere controlled speech. Other experts showed little interest in the Frenchman’s ideas. Over time, however, scientists found more and more evidence of peopleexperiencing speech difficulties following injury to the left brain. Patients with damage to the right hemisphere most often displayed disruptions in perception or concentration. Major advancements in understanding the brain’s asymmetry were made in the 1960s as a result of so-called split-brain surgery, developed to help patients with epilepsy. During this operation, doctors severed the corpus

...

Thuận tay trái trong một thế giới thuận tay phải

Thế giới được thiết kế cho những người thuận tay phải. Tại sao một phần mười dân số thuận bên trái hơn?

AXác suất để hai người thuận tay phải sinh con thuận tay trái chỉ khoảng 9,5%. Xác suất tăng lên 19,5% nếu bố hoặc mẹ thuận tay trái và 26% nếu cả bố và mẹ đều thuận tay trái. Tuy nhiên, Việc thuận tay cũng có thể xuất phát từ việc trẻ nhỏ bắt chước cha mẹ của chúng. Để kiểm tra ảnh hưởng của gen, bắt đầu từ những năm 1970, nhà sinh vật học người Anh Marian Annett của Đại học Leicester đã đưa ra giả thuyết rằng không có gen đơn lẻ nào quyết định tính thuận tay. Thay vào đó, trong quá trình phát triển của bào thai, một nhân tố phân tử nhất định giúp tăng cường bán cầu não trái, làm tăng khả năng thuận tay phải, vì bên trái của não kiểm soát bên phải của cơ thể và ngược lại. Trong số ít những người thiếu yếu tố này, thuận tay phát triển hoàn toàn ngẫu nhiên. Tuy nhiên, nghiên cứu được thực hiện trên các cặp song sinh đã làm phức tạp lý thuyết. Trong năm cặp song sinh cùng trứng thì có một cặp gồm một người thuận tay phải và một người thuận tay trái, mặc dù thực tế là vật chất di truyền của họ giống nhau. Do đó, gen không phải là nguyên nhân dẫn đến tính thuận tay.

BLý thuyết di truyền cũng bị ảnh hưởng bởi kết quả từ Peter Hepper và nhóm của ông tại Đại học Queen’s ở Belfast, Ireland. Năm 2004, các nhà tâm lý học đã sử dụng siêu âm để chỉ ra rằng vào tuần thứ 15 của thai kỳ, thai nhi đã có sự ưu tiên mút ngón tay cái nào. Trong hầu hết các trường hợp, Sự ưu tiên vẫn tiếp tục sau khi sinh ra. Tuy nhiên, khi được 15 tuần, não vẫn chưa kiểm soát được các chi của cơ thể. Hepper suy đoán rằng bào thai có xu hướng thích bất kỳ bên nào của cơ thể phát triển nhanh hơn và do đó chuyển động của chúng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của não bộ. Cho dù sự ưu tiên ban đầu này là tạm thời hay được duy trì trong suốt quá trình phát triển và giai đoạn sơ sinh thì vẫn chưa xác định được. Sự xác định trước về mặt di truyền cũng mâu thuẫn với quan sát diện rộng rằng trẻ em không xác định chúng thuận tay phải hay tay trái cho đến khi chúng hai hoặc ba tuổi.

CNhưng ngay cả khi những mối tương quan này là đúng, chúng cũng không giải thích được điều gì thực sự tạo ra thuận tay trái. Hơn nữa, sự chuyên hóa cả hai bên cơ thể ở các loài động vật là phổ biến. Mèo sẽ thích dùng chân này hơn chân kia để khều đồ chơi dưới gầm đi văng. Ngựa giậm móng guốc này thường xuyên hơn móng kia. Một số loại cua nhất định di chuyển chủ yếu bằng càng trái hoặc phải. Theo thuật ngữ tiến hóa, việc tập trung sức mạnh và sự khéo léo vào một chi sẽ hiệu quả hơn việc phải luyện cả hai, bốn hoặc thậm chí tám chi. Tuy nhiên, đối với hầu hết các loài động vật, sở thích bên này hay bên kia dường như là ngẫu nhiên. Sự thống trị áp đảo của tay phải chỉ liên quan đến con người. Thực tế đó hướng sự chú ý đến hai bán cầu não và có lẽ là cả về ngôn ngữ.

DMối quan tâm đến bán cầu đã bắt đầu ít nhất là từ ​​năm 1836. Vào năm này, tại một hội nghị y khoa, bác sĩ người Pháp Marc Dax đã báo cáo về một điểm tương đồng bất thường giữa các bệnh nhân của ông. Trong nhiều năm làm bác sĩ ở nông thôn, Dax đã gặp hơn 40 người đàn ông và phụ nữ bị chứng khó nói, do hậu quả của một số loại tổn thương não. Điều đặc biệt là mọi cá nhân này đều bị tổn thương phần não trái. Tại hội nghị, Dax đã giải thích cặn kẽ lý thuyết của mình, nói rằng mỗi nửa bộ não chịu trách nhiệm về một số chức năng nhất định và bán cầu não trái kiểm soát khả năng nói. Các chuyên gia khác tỏ ra không mấy quan tâm đến ý tưởng của người Pháp này. Tuy nhiên, theo thời gian, các nhà khoa học ngày càng tìm thấy nhiều bằng chứng về những người gặp khó khăn trong việc nói sau chấn thương não trái. Bệnh nhân bị tổn thương bán cầu não phải thường có biểu hiện rối loạn tri giác hoặc tập trung. Những tiến bộ lớn trong hiểu biết về sự bất đối xứng của não đã được thực hiện vào những năm 1960 nhờ kết quả của một hoạt động gọi là phẫu thuật tách não, được phát triển để giúp những bệnh nhân

...

Để xem được đầy đủ nội dung và tải dữ liệu, bạn phải trở thành thành viên của chúng tôi và trả phí cho tài liệu (nếu có)